12-Lovely
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Thiên đế kiếm

4 posters

Go down

Thiên đế kiếm Empty Thiên đế kiếm

Bài gửi by Clover Sat Jun 28, 2008 11:13 pm

Lời nói đầu : truyện này theo thể loại võ hiệp, dùng cốt truyện của TGHM viết nên, ảnh hưởng phần nào Tru Tiên và 1 số truyện kinh điển...nhưng trong nó lại có nét mới mẻ, được rất nhiều người chú ý

Tác giả : Get Backer

Phần 1: Cuộc hành trình của những kẻ bị nguyền rủa




Ch­ương 1

Vào một buổi chiều trên U Minh Cổ Đạo .
Nơi này quanh năm phủ đầy tuyết,lạnh buốt,ít người sinh sống,chỉ có
những tay Kiếm Khách làm nhiệm vụ mới hay đi qua đây mà thôi.
Mặt trời lấp ló đằng sau những đám mây dầy và nặng, màu xám xịt.Ánh
nắng ít khi nào xuất hiện ở đây. Cây cối ở đây lưa thưa,chúng khát ánh
nắng như người ta khát tiền vậy.Thiếu ánh nắng chúng khô quắt lại khiến
cảnh vật càng thêm ảm đạm.
Một con Sơn Miêu đang đi tìm cái ăn, nó mò mẫm bới tuyết lên để tìm xem
có cài gì đớp được không.Biết đâu gặp may, nó lại tìm được một cái hang
thỏ cũng nên.
Bỗng có tiếng động làm con Sơn Miêu ngẩng đầu lên,nó nhìn quanh quất,chả có gì cả.Nhưng mà rõ ràng nó vừa nghe thấy cái gì đó.
Con Sơn Miêu nhìn quanh cẩn thận rồi,lại tiếp tục đào bới.Nó chạm phải
1 cái gì đó,nó liền bới lên nhanh hơn.Tuy nhiên, cái thứ mà nó tìm thấy
chẳng bõ công đào từ nãy tới giờ của nó tí nào.1 thanh kiếm,dĩ nhiên là
bằng sắt.Giá như cái bụng nó mà tiêu hoá được sắt thì tốt.Nó gạt thanh
kiếm ra và lại đào bới tiếp.
Một tiếng ầm vang lên,lần này thì con Sơn Miêu dỏng cái đôi tai dài và
chạy thẳng.Đến một cái hốc nhỏ,nó liền nấp vào.Cái giống Sơn Miêu này
thực là tinh khôn, nó biết rằng chỉ cần cố gắng đợi 1 lúc nữa sẽ có cái
ăn liền, mà thức ăn thì sẽ ê hề ra đó,chả cần phải đào bới làm chi cho
mệt.Còn gì thú vị hơn cái chuyện thức ăn tự động nhảy vào mồm và chỉ có
việc đớp chớ?
Từ đằng xa,một tên Hổ Nhân đang lặng lẽ quan sát.Người hắn cao lớn,cơ
bắp nổi cuồn cuộn như sóng ngoài biển Vọng Hải vậy,những tay Thần Thú
đều như vậy cả.Tay hắn cầm 1 cái rìu khá nặng,trên lưỡi rìu có những
đường nét hoa văn phát ánh sáng đỏ. Hắn nhìn quanh rồi thò tay vào cái
túi hắn đeo bên hông và lấy ra một thứ.
Một cái đầu lâu,đầu người,chứ không phải là đầu của tộc thú.Người tộc
thú chết đi sẽ trở về nguyên dạng của loài thú, chứ không mang hình
dáng của người.Tên Hổ Nhân cầm cái đầu mà trong lòng hắn thấy thích
thú.Cái đầu này là của một tên Kiếm Khách.Kẻ nào bị hắn giết đều bị hắn
lấy thủ cấp.Hắn sưu tập là để tính xem số kẻ mà hắn đã giết.Hắn tính
lại , có lẽ hắn đã phải sưu tầm được hằng trăm cái đầu lâu rồi.
Nhưng rồi hắn vứt cái đầu lâu đi,cái đầu lăn lộc cộc từ xuống chân đồi.
Tên Hổ Nhân gầm lên 1 tiếng,dãi trong miệng hắn văng tứ tung,rồi hắn lao xuống.
Nhưng không phải là một mình hắn,theo sau tên Hổ Nhân là hàng trăm vạn
chiến binh Thần Thú và Tiên Thú.Chốc lát,cả quả đồi rộng lớn đang mang
màu trắng xoá bởi tuyết bỗng nhiên bị phủ đen kịt lại bởi bọn chiến
binh.
Ở quả đồi bên kia,một tên Kiếm Khách cũng đang chăm chú theo dõi, y đã
nhận ra bóng dáng của tên thủ lĩnh bọn thú tộc.Tên Kiếm Khách dự định
hôm nay bằng mọi giá,y phải giết chết tên thủ lĩnh đó.Số phận của Kiếm
Tiên Thành phụ thuộc vào y,vào trận đánh này.Y là một vị tướng,nên vinh
quang sẽ đến với y hoặc là mọi người dân của Kiếm Tiên Thành sẽ coi y
như một kẻ tội đồ đời đời kiếp kiếp.”Không-Không thể thua được”-y tự
nhắc nhở mình.
Y hít một căng lồng ngực,rồi thở ra.Y rút kiếm,thanh kiếm trắng,thanh
kiếm mà y đã phải vất vả lắm mới có được,không phải bằng công sức,mà là
thủ đoạn,y mới có được nó.
Y vung thanh kiếm lên,hàng vạn Kiếm Khách và Pháp Sư xông lên,hôm nay
là trận đánh cuối cùng,những chiến binh sẽ chiến đấu tới cùng để bảo vệ
Kiếm Tiên Thành.
Những tiếng thét rầm trời của cả hai bên Nhân và Thú,và máu bắt đầu chảy.
Đằng xa kia,trên một đỉnh núi,một ông già đang nhìn đăm đăm xuống chiến trường.Ông lắc đầu,rồi chắp tay lại lầm rầm trong miệng:


Xin Thượng Đế hãy cứu rỗi linh hồn chúng con.
Clover
Clover
Ám ma
Ám ma

Tổng số bài gửi : 543
Tuổi : 32
Đến từ : Space
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by hoanggianghv Sun Jun 29, 2008 12:06 pm

hic cái này siêu dài mày siêng quá dúi ơi Sad
hoanggianghv
hoanggianghv
Ác ma
Ác ma

Tổng số bài gửi : 792
Tuổi : 32
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by o0Sting0o Sun Jun 29, 2008 3:10 pm

Một câu chuyện hay không bao giờ dài mà người đọc xong 1 câu chuyện hay lại tự hỏi :"tại sao nó lại kết thúc ?".
o0Sting0o
o0Sting0o
Đại ác ma
Đại ác ma

Tổng số bài gửi : 1120
Tuổi : 32
Đến từ : Đâu ?
Ngày tham gia : 26/05/2008

https://crazygroup.forumakers.com/

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by Hiep_S_Pro Sun Jun 29, 2008 3:12 pm

o0Sting0o đã viết:Một câu chuyện hay không bao giờ dài mà người đọc xong 1 câu chuyện hay lại tự hỏi :"tại sao nó lại kết thúc ?".
Xạo bò
Hiep_S_Pro
Hiep_S_Pro
Ác ma
Ác ma

Tổng số bài gửi : 620
Tuổi : 33
Đến từ : Nothing
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by hoanggianghv Sun Jun 29, 2008 4:20 pm

Hiep_S_Pro đã viết:
o0Sting0o đã viết:Một câu chuyện hay không bao giờ dài mà người đọc xong 1 câu chuyện hay lại tự hỏi :"tại sao nó lại kết thúc ?".
Xạo bò
cùng chung 1 ý kiến lol!
hoanggianghv
hoanggianghv
Ác ma
Ác ma

Tổng số bài gửi : 792
Tuổi : 32
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by Clover Sun Jun 29, 2008 4:42 pm

Ch­ương 2
.
Bác thợ rèn Lữ Hạ Đao tỉnh dậy sớm.Đáng ra bác phải mở cửa hàng,nhưng hôm nay có việc quan trọng.
Bác mở cửa ra,hít thở không khí buổi sáng sớm.Dạo này nhiều việc quá.Trong nhà vẫn còn hàng chục thanh kiếm của mấy tay Kiếm Khách nhờ sửa.”Chắc là tối nay về phải làm rồi”-bác thợ rèn uể oải nghĩ.Nhưng dù sao ở thành Nam Kiếm Tiên Thành này cũng dễ chịu,chứ không như ở thành Bắc,ồn ào lắm.Nơi đó có dinh làm việc của trưởng lão nên hàng trăm tay Kiếm Khách và Pháp Sư ra vào ngày đêm.Ngài thợ rèn cũng đã có tuổi,sắp ngũ tuần tới nơi rồi,trẻ trung gì nữa.Hàng ngày mà phải nghe tiếng bát nháo nhộn nhạo đó sao mà chịu được.Mất ngủ 1 đêm thôi là sáng ra không thể làm việc nổi.
Còn sáng sớm,nhưng cũng đã có người rồi.Lữ Hạ Đao thấy mấy tay Kiếm Khách hối hả đi ra cổng thành.Thỉnh thoảng lại thấy người của tộc Vũ đi qua.”Chà chà”-ngài thợ rèn tặc lưỡi,người ta bảo cấm có sai,có được vợ là con gái tộc Vũ quả là báu vật trên đời.”Đứa nào trông cũng xinh cả”, khổ nỗi con gái tộc Vũ lấy chồng tộc khác không nhiều.Bác thấy mấy thằng Kiếm Khách rủ rỉ tai nhau đang tìm cách nào để cưa cẩm,bác cười thầm,đó cũng là hình ảnh của bác thời trẻ mà.”Nhưng con gái tộc Vũ chảnh lắm mấy chú em ạ!”.
Bỗng nhiên một giọng nói làm bác trở về mặt đất:
-Bác có rèn không?
1 đứa con gái tộc Vũ,xinh như mộng đang hỏi bác.Mái tóc ánh bạc,đôi mắt phượng,đúng kiểu mắt của con gái tộc Vũ.Nhưng dù gì bác thợ rèn cũng đã qua cái tuổi yêu đương rồi, nên bác cũng chỉ cho đó là bình thường thôi.Nhưng điều làm bác ngạc nhiên là đứa con gái đang nheo mắt nhìn một thứ ở dưới chân bác.
Bác ngó sang bên trái và nhìn thấy một đống giẻ rách và rồi chợt hiểu ra bác nói vội :
-À không,hôm nay tôi bận rồi.
Dường như không để ý tới câu nói của bác thợ rèn,đứa con gái hỏi :
-Cái đống gì vậy bác?
-À,đống giẻ tôi định vứt đi nhưng mà ngại quá,để tạm đó đấy mà.
Nhưng đúng là hơi bất thường thật,cái đống giẻ to quá thể.Bác liền nói ngay:
-Vậy cô định rèn hay là sửa đồ?
Rút cục thì đứa con gái đã quay trở lại vấn đề:
-A,cái cung của cháu bị hư nhiều rồi,sáng nay định đem đi sửa sớm,nhưng hàng rèn ở thành Nam cũng nghỉ.Nghe nói là có tiệc ở đâu đó.
-Ừ,hôm nay là tiệc mừng thọ của bang chủ Hàn Thuyên của bang Hàn Thuỷ mà.
-À,ra vậy-Cô gái không lạ gì cái bang Hàn Thuỷ này cả.Đây là bang phái mạnh nhất hiện nay trong Hoàn Mỹ Giới,nổi lên từ sau cuộc Đại Hỗn Loạn 20 năm về trước.Cái bang này tiếng tăm cũng có mà tai tiếng cũng có.Không những là bang mạnh nhất Kiếm Tiên Thành mà còn là mạnh nhất Tổ Long Thành nữa.Tiếng nói của bang này cũng rất có trọng lượng ở các thành khác.
-Vậy-bác thợ rèn lên tiếng-khi nào cô cần lấy?
-Tối mai là cháu phải về Tích Vũ Thành rồi.
-Vậy thì không sao,chiều mai cô có thể đến lấy được.
-Ôi,thế thì may quá! Cháu cảm ơn!
Cô gái đưa cung cho bác thợ rèn.”Đồ khiêu chiến”-bác thợ rèn nhận ra bởi cái ánh sáng xanh nước biển của nó.Đồ khiêu chiến là phần thưởng của các trưởng lão chứng nhận cho các chiến binh đã có thể ra chiến trường.Bác thợ rèn hỏi vui:
-Làm khiêu chiến có mệt không?
-Cũng bình thường thôi bác ạ-cô gái cười.
-Vậy cô tên là gì?
-Cháu tên là Hoa Anh.
Bác thợ rèn ghi vào cuốn sổ “Hoa Anh,tộc Vũ,sửa đồ”.Rồi bác rút 1 cái thẻ đưa cho cô gái:
-Cầm lấy,nhớ giữ cẩn thận.Chỉ là đề phòng những kẻ thích lấy đồ của người khác thôi mà.
-Dạ,thôi cháu đi đây.
“Lễ phép quá!”-Thảo nào người ta mê con gái tộc Vũ,giá như ngày nào bác thợ rèn gặp được những khách hàng như vậy,không như mấy thằng Kiếm Khách,nhờ vả người ta rồi lại còn hoạch hoẹ đủ các kiểu nữa chứ,những lúc đó bác chỉ muốn cho mấy thằng ôn con vài phát vả.
Cô gái niệm chú,đằng sau lưng xuất hiện đôi cánh trắng muốt.Người tộc Vũ có cánh từ lúc mới chào đời,khi lớn lên,để cho tiện họ có thể làm đôi cánh biến mất như khi người ta phong ấn vậy.Cô gái liền vỗ cánh bay đi.
Lúc này bác thợ rèn mới tới cái đống giẻ rách kia và nói:
-Dậy thôi,định nằm tới trưa à!
Cái đống giẻ cựa quậy,rồi một cánh tay nhô ra từ trong đống giẻ khua khua trước mặt bác thợ rèn:
-Cho ngủ thêm tí “nựa” đi!
Bác thợ nhại lại:
-Thôi mày,”ngãy” hôm nay tao “cõn” việc “bẫn”!
Clover
Clover
Ám ma
Ám ma

Tổng số bài gửi : 543
Tuổi : 32
Đến từ : Space
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by Clover Sun Jun 29, 2008 4:43 pm

Cái đống giẻ phát tiếng cười,rồi từ trong đống giẻ chui ra một người.Y mặc một chiếc áo rách,cái quần đã ngả màu,y mang bên mình một thanh kiếm gỉ ngoèn gỉ ngoét,đêm qua trời lạnh quá nên y đã vớ được bất cứ cái gì ở ngoài đường để đắp lên người,trông cái đống giẻ mới bẩn thỉu làm sao.Y cười rồi nói:
-Bác đuổi tôi hả?
-Không đùa đâu,hôm nay có việc bận thật.
Trông vẻ mặt nghiêm trang của bác thợ rèn,tên Kiếm Khách cũng chẳng muốn đùa nữa.Y đứng dậy rồi đi thẳng.
Lúc ngồi,y trông còn đỡ,lúc đứng lên nom mới thảm hại,cái áo khoác ngoài rách như tổ đỉa,cái quần thì rách ngang dọc tung hoành,những miếng rách còn buông thõng tận xuống dưới gót chân.
-Này!-Bác thợ rèn gọi lại.
Tên Kiếm Khách quay lại:
-Sao?
-Quay lại đây!
Tên Kiếm Khách ngạc nhiên,y có bỏ quên cái gì đâu vì hắn chẳng có gì để mà quên cả.
-Mày đưa thanh kiếm đây!Tao rèn lại cho!
-Ô,hôm nay hay thật!-Y cười ha hả, ngân lượng trong người chẳng có một đồng chứ chưa nói tới Kim Nguyên Bảo.
-Tao không đùa-Đoạn bác giật thanh kiếm trong tay hắn-Là một thằng Kiếm Khách mà lại để kiếm hỏng thế này à?
-Nói trước là tôi không có tiền đâu!
-Cái kiếm ghẻ của mày tao không thiếu.Trong nhà cả đống,thích thì tao cho mày luôn đấy.Đợi tí,tao rèn xong ngay đây.
Nói rồi bác thợ rèn vào trong nhà.
Vợ bác thợ rèn đứng ở đó,cong môi lên trách chồng:
-Ông thật là vẽ chuyện,sắp tới giờ đi rồi đấy,mà cái thằng đó làm gì có tiền trả,nằm vạ vật ở cổng nhà mình suốt tháng nay rồi.
Bác thợ rèn không trách vợ,đàn bà ai chả thế,so đo tính toán thiệt hơn.Bác chỉ nói:
-Không sao tôi sửa nhanh thôi mà!
-Mà cái thằng đó không hiểu từ đâu ra,sao nó lại nghèo đến mức độ ấy chứ?
-Hình như hắn đến từ Uất Hận Thành.
-Sao?-Bà vợ hơi hoảng hốt-hắn tới từ Uất Hận Thành à? Sao ông biết?
-Nghe mấy tay Kiếm Khách bảo vậy.
-Liệu có sao không?
-Ôi-Bác thợ rèn khoát tay-Tên này hiền khô,thường hay bị chúng nó bắt nạt lắm,có lúc bị vồ còn chẳng nói năng gì cơ mà.Mà Bố Hàn cũng là người đến từ Uất Hận Thành đấy chứ.
Một lúc sau bác trở ra cửa.Bác trả lại kiếm cho tên Kiếm Khách rồi hỏi:
-Thế ở luôn đây à?
-Tức là sao?
-Không định về Uất Hận Thành sao?
-Sống còn khoẻ thế này thì về Uất Hận Thành làm gì?-Tên Kiếm Khách cười.
-Còn nhớ luật “Tử”chứ?
Bác thợ rèn hỏi như vậy là để xem có đúng là hắn đã từng sống ở Uất Hận Thành không.Nói là “sống” bởi vì chỉ có người trong Uất Hận Thành mới biết được luật ấy.Những kẻ đã đến Uất Hận Thành đều phải bỏ xác tại đó.Chỉ có một số người ngoài biết được luật này,có thể đếm trên đầu ngón tay.Số là bác thợ rèn thường hay được trưởng lão Kiếm Tiên thường mời qua chơi,một hôm uống nhiều,rượu vào lời ra,thế là ngài trưởng lão đã kể cho bác nghe luật “Tử” của Uất Hận Thành.Lắm thằng Kiếm Khách ba hoa bốc phét rằng mình đã từng sống ở Uất Hận Thành,tới lúc hỏi luật “Tử”, mấy cu cậu ấm a ấm ớ:”Làm gì có cái luật đó!”,”Lâu quá nên tôi quên rồi”.
Tên Kiếm Khách phì cười,y nói:
-Bác biết à?Biết rồi thì nói làm chi cho mệt!
-Tao quên rồi,mày nhắc lại đi.-“Xem ra chú mày cũng như lũ kia mà thôi”.
Tên Kiếm Khách lại cười,cười xong hắn đọc rõ ràng:
-Giết thẳng tay,không mảy may thương xót,yêu bản thân,không yêu ai,không thương ai,giết để tồn tại,người chết là ta còn.Vì rằng chẳng ai đáng tin cả,chỉ có bản thân là đáng tin cậy nhất.Vì vậy phải loại bỏ hết những cái không đáng tin đi,tới lúc chỉ còn lại một màu trắng xoá mà thôi.
“Đúng là hắn đã sống ở Uất Hận Thành thật”.Giờ đây bác thợ rèn đang đánh giá lại cái tên Kiếm Khách ở trước mặt mình.”Rủi nói năng không phải nó cho mình bay thì làm sao?”
Nhưng giọng nói của tên Kiếm Khách đã xua tan mọi ý nghĩ của bác thợ rèn:
-Nè,bác bảo là cho tôi mấy cái kiếm cơ mà.Thế đâu?
Trước mặt bác bây giờ chỉ là một tên Kiếm Khách nghèo nhưng vui tính.”Nói chuyện với mấy cái thằng này đâm lại dễ chịu”,bác thợ rèn mắng té tát:
-Mỡ đấy con ạ,có biến ngay không ông cho vài lát dao bây giờ.
Tên Kiếm Khách cười sằng sặc,y chạy ra xa rồi nói:
-Đấy,bố già có giỏi ra mà chém đi!
Bác thợ rèn chỉ cười:
-Thôi ,biến đi!
-Tối tôi lại ngủ nhờ ngoài cửa nhé!
-Ừ!
Bác thợ rèn nhìn tên Kiếm Khách,cuộc đời đúng là khổ thật,có những kẻ không có cả tiền để ăn nữa,nhất là đối với một thằng Kiếm Khách,để kiếm gỉ nhoét ra thì đúng không có gì đáng khinh bằng.
Y không có tên,nói đúng hơn là bác thợ rèn không biết tên hắn,chỉ thấy bạn hắn gọi hắn là “Xích Vân”.Không tên,không tuổi,chỉ biết rằng là sinh ra ở Uất Hận Thành.Hắn về Kiếm Tiên làm gì chứ?Nghe mấy thằng bạn bảo hắn muốn làm việc ở đây.”À,ra thế,vậy thì có đến thiên thu con ạ!”.Muốn làm việc thì phải vào bang phái,chứ như cái tên Kiếm Khách này,chẳng chịu vào đâu cả,thì làm sao mà làm việc trong dinh của trưởng lão được,thân cô thế cô,sao địch nổi với chúng nó.
-Thử nhờ Bố Hàn vậy.
Xua chuyện đó ra chỗ khác,bác thấy trời nóng quá,tháng 6 rồi còn gì,chắc là nhà bác phải đi nghỉ hè ở Tích Vũ Thành rồi.
*
* *

Tên Kiếm Khách nghèo đi được một quãng,thì đã có tiếng gọi:
-Xích Vân!
Y quay lại,hai thằng bạn chí cốt của y.Một thằng tên là Hoài Tử,còn một thằng là Tôn Dương,cũng đều là những Kiếm Khách và Pháp Sư nghèo cả.
-Tao xin được việc rồi-Thằng Hoài Tử oang oang.
-Vào bang nào?-Xích Vân hỏi
-Hàn Thuỷ.
-Bang Bố Hàn hả?-Tôn Dương hỏi nhưng hắn lộ rõ vẻ khinh bỉ đối với cái bang đó.
-Sao mà phải phì hơi ra thế?
-Ghét thằng Hàn Phi con Bố Hàn bỏ mẹ.Thằng chó đó hay bóc ở chỗ tao lắm.Hôm qua tao vừa có tiền đã bị nó trấn nửa rồi.
-Biết làm sao được-Hoài Tử nói-chỗ đó là “thổ” của bang Hàn Thuỷ mà.
-Biết thế nhưng tức lắm!
-Thôi,nhịn đi.-Xích Vân nói-dây với chúng nó có ngày bị vồ cho,thằng nào mạnh thằng ấy làm bố người ta.
-Vậy ông thế nào đây?-Hoài Tử hỏi Xích Vân-Có vào bang Hàn Thuỷ không?
Xích Vân nghĩ ngợi,thôi cũng được,đành vào thôi,chứ cứ cái tình trạng này có ngày chết đói giữa đường.
-Cũng được-Y uể oải
-Thế còn thằng Dương?
-Hừm…đấy là mày rủ rao đấy,không thì ông mày còn lâu mới vào.
-Rồi,bây giờ tới nhà Bố Hàn đi,lão ấy đang mở tiệc,đến đó làm một tí để có thưởng.Đi thôi.
3 thằng kéo nhau đi.Tỉnh thoảng thằng Tôn Dương lại huých Xích Vân,hắn chỉ một đứa con gái tộc Vũ:
-Này,mày trông bé con Vũ Linh kia thế nào? Ổn đấy chứ?
-Thôi đừng có mơ đi mày,số mày mà lấy được con gái tộc Vũ thì tao đã không phải nghèo thế này rồi.
-Chả đến phần ông đâu ông ạ,bọn con gái tộc Vũ toàn lấy con nhà trâm anh thế kiệt chứ không đợi thằng khố rách áo ôm như ông đâu.-Hoài Tử cười-Mà cái thằng Hàn Phi toàn cặp bồ với mấy đứa con gái tộc Vũ cả,đúng là số nó đào hoa có khác.
-Thằng con vậy,chắc thằng bố cũng chẳng khá hơn-Tôn Dương độc địa.
-Chớ có nói bậy-Hoài Tử phản đối-Mày thì biết gì chớ?Đúng là mấy thằng con bố láo thật,nhưng Bố Hàn đứng đắn lắm,không như lão già Khuất Bá của bang Thái Nhật đâu.
-À-Xích Vân hỏi-Nghe nói lão già Khuất Bá còn “hăng máu” lắm thì phải?
-Ừa,cái thằng già đó vẫn còn hăng lắm,chỉ tổ lão già rồi,không thể trần cả đêm được,nghe nói lão chỉ toàn thích mấy đứa con gái cỡ chanh cốm thôi.
-Đúng là thằng già bỉ ổi.-Xích Vân đồng tình.
Clover
Clover
Ám ma
Ám ma

Tổng số bài gửi : 543
Tuổi : 32
Đến từ : Space
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by o0Sting0o Sun Jun 29, 2008 9:34 pm

Hay, post tip đi
o0Sting0o
o0Sting0o
Đại ác ma
Đại ác ma

Tổng số bài gửi : 1120
Tuổi : 32
Đến từ : Đâu ?
Ngày tham gia : 26/05/2008

https://crazygroup.forumakers.com/

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by Clover Sun Jun 29, 2008 9:37 pm

Hôm nay,bác thợ rèn Lữ Hạ Đao cũng như nhiều người khác nhận được thiệp mời tới dự lễ mừng thọ của ngài Hàn Thuyên.Năm nay làm to quá,cả nghìn người tới dự cơ mà.Trước đây,ngài Hàn Thuyên từng sống ở khu phố nghèo trong Kiếm Tiên Thành,nhưng không phải giờ đây khi đã có quyền uy rồi mà ngài quên đi tình xưa nghĩa cũ.Một số người đến phát điên lên khi nhận được thiệp mời dự lễ mừng thọ của ngài Hàn Thuyên,khoe vung chít cầy với hàng xóm.Ngài Hàn ăn ở có tình nghĩa lắm.Trước đây bác thợ rèn Lữ Hạ Đao thường hay rèn đồ và sửa đồ cho ngài ,ngài Hàn cứ bảo:”Ở đây là tốt nhất,tôi chỉ tin tưởng bác thôi,những nơi khác làm ăn vớ vẩn lắm”.
Ngài Hàn có tiếng là người hào hiệp,ai đến xin giúp đỡ cũng được ngài tận tình chỉ bảo.Và chưa ai phải ra về tay không cả.Ngài không bao giờ quanh co thoái thác,trái lại,ngài giúp đến nơi đến chốn.Khối kẻ giờ đây ấm no đề huề là nhờ có ngài.Anh phải coi mình là bạn của ngài,tới lúc đó,dù anh trơ thân kiết xác tới đâu cũng đã có ngài giúp đỡ,ngài lo cho anh như lo cho bản thân mình vậy.Đổi lại là gì chớ,nếu anh là thợ kim hoàn,Ngài Hàn lâu lâu lại tới chỗ anh và nhờ rèn vài cái đồ:”Dạo này tôi hơi thiếu cho mấy thằng em,cậu rèn hộ tôi nhé.”,nếu anh là nhà buôn tiên thạch,Ngài Hàn lại nhờ anh nhập về giúp một số loại nguyên liệu để chế tạo một số thứ mà Ngài cần.Thế thôi,để trả ơn Ngài Hàn anh chỉ cần làm giúp ngài một số việc,toàn là những việc vừa sức với anh.Gì nữa?Được tiếng là gần gũi với Ngài Hàn,thành chỗ thân quen,lâu lâu còn được gọi là Bố Hàn cho thân mật,thỉnh thoảng Lễ Tết,anh biếu Bố Hàn một ít bánh,bánh màn thầu,Bố Hàn thích món này lắm.Người ngoài ai mà dị nghị được,hoàn toàn là biểu hiện sự tôn kính,thằng nào nghĩ là quà cáp hối lộ nào?Chỉ vớ vớ vẩn vẩn.
Ngày mừng thọ là một việc trọng đại,nên đích thân Bố Hàn ra cửa tiếp khách,gặp người nào ngài cũng niềm nở,tay bắt mặt mừng, ôm hôn thắm thiết.Dẫu là bậc phú gia địch quốc hay dân đen con đỏ,ngài đều tươi cười chào hỏi hết.Đó là cái chỗ khác người của Bố Hàn.Ngài coi trọng tình nghĩa lắm.Hôm nay Bố Hàn mặc chiếc áo đỏ,sau lưng thêu hình một con sông,biểu tượng bang Hàn Thuỷ.Người ta khen cái áo Bố Hàn đang mặc cắt khéo quá,nom Bố Hàn như trẻ vài tuổi ấy,còn phong độ lắm,khối em còn mê lắm,khéo chừng còn cưới được con gái tộc Vũ nữa kia!
Bác thợ rèn Lữ Hạ Đao xuống xe ngựa,hôm nay bác mặc một cái áo màu xám,cho nó hợp tuổi,trẻ trung gì nữa mà mặc đồ như bọn thanh niên.Vợ bác cũng mặc một cái áo màu xám cho phù hợp với cái thân hình của bà mà bác thợ rèn hay trêu là dáng của đồ trọng binh.
Thấy bác xuống xe,Bố Hàn liền ra đỡ tay bác:
-Ôi giời ơi,quý hoá quá,quý hoá quá!
Bác thợ rèn liền gỡ tay Bố Hàn ra:
-Ấy ấy,chết thật,bác để tự tôi,bác để tự tôi!
Bố Hàn ôm chầm lấy bác thợ rèn rồi vỗ vai bác:
-Thật quý hoá quá,lâu rồi sao bác không qua chơi,tôi mong bác lắm đấy.Bác còn nhớ nó chứ?
Bố Hàn chỉ vào người đứng cạnh bố,một tên cao lớn,tóc nâu quăn rì,cơ bắp nổi cuồn cuộn,khiến cái áo mà hắn đang mặc chỉ chực rách tung ra.Cái môi hắn cong tớn lộ rõ vẻ đa tình.Hắn gần 25 tuổi rồi,cặp bồ nhăng nhít cả lên,nay con này mai con khác,hắn tên là Hàn Vệ.Tất cả các Kiếm Khách trong Kiếm Tiên Thành phải dè chừng hắn,không phải vì người cha của hắn mà là hắn mạnh kinh người.Là một Kiếm Khách sử dụng trọng binh,cộng thêm sức khoẻ ít người có được nên các bậc cha chú cũng phải nhìn hắn mà dè chừng.Chính tay bác thợ rèn Lữ Hạ Đao đã rèn cho hắn 1 cái rìu khá mạnh.
Tuy nhiên,hôm nay thằng Hàn Vệ lại tỏ ra khá là lễ phép:
-Cháu chào bác,bác vẫn khoẻ chứ ạ?
-Không sao,cậu không cần phải chào hỏi lão già này làm gì!
-Ấy chết-Bố Hàn lên tiếng-Nhà phải có gia giáo chứ,bác đây là bậc tiền bối của nó,nó phải đón tiếp chào hỏi đàng hoàng chứ!
-Không sao,cây rìu tôi rèn cho cậu vẫn còn được việc đấy chứ?
-Bác quả là tay nghề cao,cái rìu rất tốt,ông già cháu bảo cấm có sai,bác đúng là thợ rèn giỏi nhất ở Kiếm Tiên Thành này.
-Cậu quá lời rồi ! Lão già này có tài cán gì đâu!
-Bác khiêm tốn quá-Bố Hàn niềm nở-Thôi,Vệ,mày đưa bác vào trong đi con.Gặp lại bác sau ! Tí nữa bác với tôi là phải chơi một chầu tuý luý đấy.
Hàn Vệ dẫn bác thợ rèn vào trong,nhà của Bố Hàn to quá,chứa được cả ngàn người.Người ta đi lại rộn rịp khắp sân.Hàng trăm bàn tiệc,hàng trăm bức hoành phi câu đối,tất cả mừng Hàn Lão Gia tròn 60 tuổi.
Bỗng nhiên có một tên Kiếm Khách chạy ra rủ rỉ vào tai Hàn Vệ.Hắn nghe xong liền nói với bác thợ rèn:
-Cháu có việc một chút,hai bác thông cảm-Đoạn hắn gọi một người-Mày,lại tao bảo,đưa hai bác đây tới bàn tiệc,khẩn trương lên!Thôi,cháu xin phép đi trước!
Hàn Vệ chạy ra ngoài cửa nhà,hắn thấy hai người vệ binh đang chăm chú nhìn vào bên trong,thỉnh thoảng họ lại ghi chép gì đó vào 1 quyển sổ.
Hàn Vệ quay sang nói với Ngài Hàn:
-Bọn vệ binh,bố ạ,chúng nó đến đây làm gì cơ chứ?
Bố Hàn nhún vai:
-Đây có phải là đất của tao đâu,ai làm gì kệ người ta chứ!
“Bọn khốn,chẳng nể nang người ta gì cả”.Hàn Vệ hùng hổ xông ra quát tháo mấy người vệ binh.Họ điềm nhiên giơ thẻ công vụ ra,thằng Hàn Vệ tức sặc tiết,hắn chửi thề rồi nhổ toẹt xuống chân người vệ binh,quay vào nhà.Hắn chờ hai người vệ binh mà đuổi theo hắn vào nhà là ăn đòn hội chợ liền.Nhưng 2 người vệ binh vẫn như không,họ lại tiếp tục ghi chép.
Hàn Vệ lại quay ra và nói với Bố Hàn:
-Bọn chó đó,chúng nó ghi hết lại tên những người đến dự đấy bố ạ!
Cái đó ngài Hàn biết thừa,đến dự lễ mừng thọ ngài hôm nay còn có những bang chủ của bang phái khác,phần nhiều cũng có đôi chút tai tiếng.Nhưng thế thì làm sao,chả lẽ mời tới dự tiệc cũng là tội lỗi sao?Cái thằng phổi bò Hàn Vệ chỉ tổ hay gây chuyện.Hắn hùng hổ,hăng máu,phần là tuổi trẻ,phần nhiều là tính cách của hắn.Tính hắn thích gây sự,gặp chuyện gì không vừa ý là giải quyết bằng vũ lực ngay,trái hẳn với tính cách điềm đạm,trầm tĩnh của Ngài Hàn.Thằng này khoái kiểu “búa tạ” chứ hắn không thích kiểu “dùi xuyên”.Cứ kiểu này thì làm sao mà ngài giao cho hắn việc nhà sau này được,làm bang chủ suốt ngày mà cứ đánh nhau thì “chúng nó” cho ăn cám sớm.
Clover
Clover
Ám ma
Ám ma

Tổng số bài gửi : 543
Tuổi : 32
Đến từ : Space
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by Clover Sun Jun 29, 2008 9:37 pm

Thực ra ngài Hàn cũng hơi bực thật,nhưng đã ra ngoài đời là gặp chuyện ngang tai trái mắt,đâu phải chuyện gì cũng theo ý mình được.Phải biết nhẫn nhịn,một thằng yếu vẫn có thể chiến thắng được một thằng mạnh nếu biết nhẫn nhịn và chờ thời,việc gì phải báo thù ngay,sự trả thù là món càng để nguội ăn càng ngon mà.
Thằng con thứ hai của Ngài Hàn là Hàn Phi.Hắn đang ngồi ở trong để tiếp khách.Hàn Phi không có cái vóc dáng lực lưỡng như anh trai,người hắn nhỏ hơn,thấp hơn Hàn Vệ.Tuy vậy,những nét của hắn thì chẳng khác gì ông anh,cái môi cũng cong lên,tóc dài và xoăn.Hắn là một thằng đa tình hạng nặng,hơn cả Hàn Vệ,ngài Hàn thường hết sức bực mình về những lời bàn tán của thiên hạ về cái tính lăng nhăng trai gái của hắn,nay đã yêu một đứa,ngày mai hắn thấy một con nhỏ trông ngon mắt là bỏ luôn con cũ,theo con mới ngay.Nhưng ngoài chuyện đó thì hắn không có điều gì đáng chê cả.Hắn là một người con có hiếu,còn nhớ trước đây có lần ngài Hàn ốm nặng,hắn chạy bộ từ Tổ Long Thành vào nửa đêm,đi suốt năm hôm liền không nghỉ để về thăm bố.Hắn là Kiếm Khách sử dụng kiếm,thân thủ cực lanh lẹ,không những hắn học Kiếm Pháp Đại Sư,đích thân Bố Hàn còn dạy hắn những tuyệt chiêu mà ông có được từ thời trẻ.Phải nói hắn là một nhân tài hiếm có,phải nỗi mê gái quá,ngài Hàn cũng phân vân,mê gái có ngày hại đến thân.Bản thân Hàn Phi cũng biết điều đó chứ,nhưng biết mà hắn vẫn cứ lao vào.Nên Hàn Phi cũng không phải là một sự lựa chọn tối ưu nhất cho cái chức bang chủ.
Hàn Gia không phải toàn đàn ông.Khách khứa hôm nay đều để ý tới con gái Ngài Hàn.Cô là con thứ tư của Ngài Hàn,tên là Hàn Ngọc,một Pháp Sư,như mẹ cô vậy.”Con bé trông xinh quá”-người ta kháo nhau vậy.Hôm nay trông cô lộng lẫy với bộ váy áo trắng muốt,phù hợp với mái tóc đen óng ả dài tới lưng của cô.Ngoài ra,cô còn rất mực lễ phép,kính trên nhường dưới,chả trách cả trăm thằng theo cô đến mê mẩn.Cô là một hình tượng cho vẻ đẹp của con gái tộc Nhân,là con gái đẹp nhất Kiếm Tiên Thành.Cô được ngài Hàn cưng chiều nhất trong số những người con của ông,nhưng không phải vì thế mà cô ỷ lại.Mới 19 tuổi thôi mà đã được thưởng đồ Quân Hàm bậc Hạ rồi,chuyện này xưa nay hiếm.Cô rất yêu quý những người anh trai của mình,chỉ trừ cái khoản bồ bịch của hai anh trai thôi.Bù lại,Hàn Vệ và Hàn Phi cũng thương yêu cô lắm.Nhưng chuyện sau này Ngài Hàn có truyền lại cho cô cái chức Bang Chủ hay không lại là chuyện khác.”Đàn bà con gái dễ xúc động,nên chuyện dễ hỏng lắm”-Ngài Hàn bảo thế.
Vậy thằng con thứ ba của Bố Hàn đâu nhỉ,người ta mỏi mắt đi tìm.Ít thấy khi nào Ngài Hàn nhắc về đứa thứ ba của mình.
Ngài Hàn đang niềm nở đón khách,bỗng ngài thấy một người,áo khoác dài che kín người,tay cầm một thanh kích dài đang đứng trước cửa mình.Ngài lấy làm lạ,liền hỏi:
-Xin hỏi ngài là ai ạ?
Người lạ mặt cởi mũ trùm ra,anh ta có một gương mặt đầy đặn,mái tóc dài và thẳng,rẽ lệch sang một bên.Ngài Hàn đã nhận ra đó là ai,ngài vui quá,lòng ngài chộn rộn khó tả.Thằng Hàn Vệ đứng bên cạnh ngài chỉ tủm tỉm cười.
-Xem ra con đến đúng giờ đấy chứ.-Người lạ mặt lên tiếng.
Ngài Hàn vui quá,nhưng không hiểu sao ngài hét lên:
-Thằng bất hiếu,mày vẫn còn vác mặt về đây được à?Cút đi ngay!
Tiếng Ngài Hàn hét to quá,mọi người bên trong ngó cả ra.
-Ô hay,vừa về mà bố đã định đuổi con đi sao?
Nói rồi tay Kiếm Khách đó thả chiếc kích xuống,ôm chầm lấy Bố Hàn.
-Thằng bất hiếu,thằng giời đánh thánh vật! Tao phải đánh tuốt xác mày ra!-Ngài Hàn nói vậy chứ ngài vui lắm,lâu rồi mới được nhìn ngắm thằng “Tiểu Quỷ”-Ngài gọi thằng con thứ ba của mình như vậy.
Hàn Vệ ôm lấy thằng em quý hoá của mình rồi vỗ vai:
-Mày thật là,đi lâu quá đấy,làm tao nhớ quá!
-Rồi!Thằng em này tối nay sẽ uống thâu đêm với đại ca,ổn chứ?
-Thế thì được,hay lắm!-Hàn Vệ cười sằng sặc-Vào đi,bà già mong mày lắm đấy!
Đứa con thứ ba của Ngài Hàn tên là Hàn Thanh.Anh là người con duy nhất không chịu sự quản chế của ông bố đầy quyền uy.Giờ đây anh đã 22 tuổi,có những đường nét thanh tú khiến ối cô con gái phải phát ghen.Quả thật,Ngài Hàn trước đây đã từng lo thằng con trai út lớn lên có thành một thằng đàn ông đích thực hay không.Anh là người được Ngài Hàn kỳ vọng nhất,bởi anh có tính trầm tĩnh,điềm đạm như của ngài vậy,một tư chất nhất thiết phải có ở một người thủ lĩnh.Nhưng 4 năm trước,anh lại tham gia vào đội chinh phạt của Tổ Long Thành,bất chấp chuyện ông già có đồng ý hay không.Tất nhiên là Ngài Hàn đâu chịu để thằng con chết mất xác trong Anh Hùng Trủng cơ chứ.Nhưng vấn đề là thằng Hàn Thanh nhất quyết đi,thành thử ra ông đã lên tiếng từ mặt nó trong một thời gian dài.
Nhưng rồi sự giận dữ cũng phải quên đi chứ,ai mà giận mãi được,nó đằng nào cũng là con mình,nó đi cũng có cái lý của nó,nó lớn rồi ai mà bắt ép nó được,dù sao tới Anh Hùng Trủng cũng là một dịp tốt để học hỏi thêm kinh nghiệm.Chứ cứ loanh quanh luẩn quẩn ở bên ngoài làm cái gì.Nghĩ mà buồn cười,Ngài Hàn hồi trẻ còn ghê hơn cả mấy ông con của ngài bây giờ nhiều.Vì vậy,hôm nay Hàn Thanh về làm cho Ngài Hàn vui mừng lắm.
Và ông cũng tự hào về những đứa con của mình,và nhất là cái biệt hiệu Tam Khách mà giới giang hồ dành tặng cho 3 thằng con trai ông.
Thấy anh trai mình trở về,Hàn Ngọc chạy lại ôm chầm lấy anh.Cô vui lắm,lâu rồi không được thấy mặt anh trai của mình.Cô hôn lên môi Hàn Thanh rồi vuốt đi vuốt lại khuôn mặt của ông anh mình.Hàn Phi cũng ra hỏi thăm thằng em quỷ sứ-hồi nhỏ Hàn Thanh là đứa quậy nhất nhà,và Hàn Phi là đối tượng mà cậu bé Hàn Thanh hồi đó trêu chọc suốt ngày.
-Mày đi đâu mà mất mặt suốt thế hả?-Hàn Phi hỏi.
-Bận quá,em không thể về nhiều được.
-Mẹ đang mong anh đấy-Hàn Ngọc nói-Cụ ở trong kia kìa
Clover
Clover
Ám ma
Ám ma

Tổng số bài gửi : 543
Tuổi : 32
Đến từ : Space
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by Clover Sun Jun 29, 2008 9:37 pm

Hàn Thanh đi tới cửa phòng mẹ mình,anh thấy một người quen,liền gọi:
-Lã Vân!
Người tên là Lã Vân đã nhận ra Hàn Thanh,y hết sức vui mừng:
-Chà,chà,lâu quá rồi!
-Mày vẫn khoẻ chứ?
-Khoẻ,mày hỏi câu này từ hôm trước rồi còn gì!
Thực ra,cách đây một tuần,Hàn Thanh đã gửi thư riêng về cho Lã Vân để hỏi y về một số chuyện.
Lã Vân người cao dỏng,mảnh khảnh.Y là con nuôi của Ngài Hàn,hồi còn nhỏ từng chơi rất thân thiết với Hàn Thanh.Khi y lên 8 tuổi thì ba mẹ y mất hết cả,thành ra y là một đứa trẻ mồ côi.Hàn Thanh hồi đó đã đưa y về nhà khi y đang trong tình trạng chết lả người vì đói.Ngài Hàn không hỏi han nhiều,ngài nhận luôn Lã Vân làm con nuôi.Y là một Pháp Sư dòng thuần,tức là ba mẹ y và cả tổ tông nhà y đều là Pháp Sư cả.Dòng thuần không nhiều, ở Kiếm Tiên Thành này còn ít lắm.
Lã Vân đã sống ở đây lâu rồi,và hiện giờ y đang giữ chức quân sư cho Ngài Hàn,một chức vụ mà ở tuổi y người ta cho là còn non quá.Nhưng Ngài Hàn đánh giá cao y,ngài thấy y mang trong đầu một trí tuệ tuyệt vời.Trong chiến đấu không nhất thiết phải sử dụng hoàn toàn sức mạnh,nếu khôn thì chiến thắng mà không cần nhiều công sức.
Thực ra Lã Vân không được giữ chức vụ quân sư,sống ở trong Hàn Gia mười mấy năm và được Ngài Hàn nuôi dạy chưa là cái gì cả.Ngài Hàn sinh ra ở Uất Hận Thành,nên giúp việc ngài phải là một người ở Uất Hận Thành,thấm nhuần luật “Tử” từ lúc còn ẵm ngửa.Vị trí quân sư trước đây là của lão già Tử Khách,nhưng lão đã ốm liệt giường được hơn năm nay rồi,thành ra,Ngài Hàn phải trám Lã Vân vào chức vụ quân sư vậy.
-Này mày nghĩ thế nào?-Hàn Thanh hỏi.
-Nghĩ gì?
-Cái chuyện hôm trước tao viết trong thư ấy.
-Về thằng Lỗ Quân đấy á?
-Ừ!
-Không được-Lã Vân gay gắt-Mày mà đưa một xu nào cho cái thằng chó ấy thì cứ liệu thần hồn với ông già.Mày đừng trách là lúc ấy cụ nổi cơn tam bành vì mày làm mất mặt cụ.
-Nó là “Tay tổ” ở khu chợ thành Tây Tổ Long đấy,thằng này quen biết nhiều lắm,nó quản lý khu chợ đó mà.
-Thế mày sợ nó à?
-Sợ thì không,vấn đề là nó sẽ gây rắc rối cho mình thôi.Nó đòi nộp cho nó 8 Kim Nguyên Bảo,hơi nhiều quá nhưng cứ đút vào mồm nó cho qua chuyện vậy.
-Mày không sợ thì mặc cha nó,nhất quyết không cho thằng bợm ấy xu nào cả,tao sẽ có cách giải quyết.
Số là Hàn Thanh muốn mở một cửa hàng nhỏ ở khu chợ sầm uất nhất Tổ Long Thành,anh kiếm được nhiều nguyên liệu nên muốn bán bớt để kiếm thêm thu nhập.Giấy tờ đăng ký đã được duyệt rồi,anh cũng đã nộp lệ phí,nhưng từ đâu nảy ra thằng Lỗ Quân bắt anh phải nộp lệ phí cho hắn,cái mà hắn gọi là “tiền trà nước”.Thằng Lỗ Quân là người của bang Độc Tâm,một bang khá mạnh ở Tổ Long Thành,nhận thấy khu chợ thành Tây là mỏ vàng chưa được khai phá nên bọn chúng đã nhảy vào.Bất cứ gian hàng nào bán ở thành Tây đều phải nộp ra một phần sáu lợi nhuận cho chúng.Thành Tây là khu vực giao thương lớn,người từ khắp nơi đổ về đều đi qua thành Tây cả.
Bỗng có một tiếng nói làm hai người quay lại:
-Hai anh em bọn bay làm gì cãi nhau ghê thế?
Là Hàn phu nhân,bà đã ngoại ngũ tuần rồi nhưng trông bà vẫn rất lộng lẫy với bộ y phục màu xanh.Mẹ nào con nấy,cô gái Hàn Ngọc xinh như vậy thì chắc chắn Hàn phu nhân phải đẹp rồi.
-Mẹ!-Hàn Thanh cười
Clover
Clover
Ám ma
Ám ma

Tổng số bài gửi : 543
Tuổi : 32
Đến từ : Space
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by Clover Sun Jun 29, 2008 9:39 pm

Mới chỉ là mở đầu, càng đọc về sau lại càng hay.
Clover
Clover
Ám ma
Ám ma

Tổng số bài gửi : 543
Tuổi : 32
Đến từ : Space
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by Hiep_S_Pro Sun Jun 29, 2008 9:55 pm

Hix , tao đọc ko nỗi
Hiep_S_Pro
Hiep_S_Pro
Ác ma
Ác ma

Tổng số bài gửi : 620
Tuổi : 33
Đến từ : Nothing
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by o0Sting0o Fri Jul 04, 2008 5:46 pm

sao hok post tip ???
o0Sting0o
o0Sting0o
Đại ác ma
Đại ác ma

Tổng số bài gửi : 1120
Tuổi : 32
Đến từ : Đâu ?
Ngày tham gia : 26/05/2008

https://crazygroup.forumakers.com/

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by Clover Fri Jul 04, 2008 9:04 pm

Tại ko bik mày có đọc ko
http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=6574
Vô link này coi khỏi phải post típ
Clover
Clover
Ám ma
Ám ma

Tổng số bài gửi : 543
Tuổi : 32
Đến từ : Space
Ngày tham gia : 26/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Thiên đế kiếm Empty Re: Thiên đế kiếm

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết