12-Lovely
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Final Fantasy 7 - by Litamhoang

2 posters

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Go down

Final Fantasy 7 - by Litamhoang - Page 2 Empty Re: Final Fantasy 7 - by Litamhoang

Bài gửi by o0Sting0o Fri Jul 25, 2008 5:10 pm

Khi Cloud cắm thanh kiếm vào gã đặc nhiệm
nhiệm cuối cùng trước mặt, hắn cũng nhìn thấy Barret đang lăn dưới làn đạn,
thấy cả khối lửa lớn lao vọt ra khỏi khẩu gatling của gã.

Ầm…ầmmmm……
Chiếc trực thăng nổ bùng lên trong 1 quầng sáng không lồ chói sáng cả khoảng
không bên dưới chiếc đĩa. Vụ nổ khiến cả toà tháp rung lên bần bật, những hàng
lan can gần nhất bắn văng cả lên, vụn sắt thép bay tứ tung, loảng xoảng trong
tiếng nổ hãi hùng. Hơi nóng hừng hực, tàn lửa đỏ rực và sức ép nặng nề như muốn
ấn chặt họ xuống sàn.
Nhưng dường như không chỉ có thế.
Trong chớp mắt khi chiếc trực thăng phát nổ, Cloud mường tượng như còn thấy 1
thứ khác.
1 bóng đen, 1 tiếng cười -khoái trá, quen thuộc.
1 màu đỏ, đỏ rực. Đỏ hơn cả máu, đỏ hơn cả lửa…
Đến lúc này Cloud mới suy nghĩ được. Đến lúc này hắn mới chợt nhận ra.

Reennnnnnoooooo…..!!! – Cloud gầm lên gạt mạnh thanh Buster về phía trước, đỡ
lấy 1 lằn chớp bạc phóng vù tới.
Keeeeennnggg……
Reno đã ở đó, kiếm chạm kiếm, 2 đế giày sắt đáp ngay trên thanh kiếm của hắn.
Tia lửa bắn tung tóe cùng nụ cười của y. Sức ép đẩy Cloud áp sát vào chân cây
trụ tháp.

Rất mừng được gặp lại, Cloud ! – y nhìn hắn cười gắn, mái tóc đỏ rực phất phơ
trong ánh lửa.
Y vẫn lơ lửng treo trên mũi kiếm của Cloud, toàn thân như cháy lên 1 ngọn lửa
hoang dại.
Cloud dụng lực hắt văng y ra.

Mẹ kiếp, mày chỉ thoát 1 lần thôi, Cloud !
Reno nheo nheo mắt nhìn hắn, rồi bất thần phóng vụt tới như 1 mũi tên. Hàng
trăm điểm hàn tinh chợt lóe lên trước mắt Cloud, trường kiếm của Reno lao tới
như vũ bão. Thanh Buster vung lên loang loáng che khắp thân hình hắn, Cloud dựa
vào thân trụ né dần càng lúc càng xa chỗ bọn Tifa.
Hành động ấy như khích nộ Reno. Y gào lên lăn xả vào hắn, trường kiếm trong tay
vẽ nên vô số đường sáng sắc lạnh. Reno cầm kiếm 1 tay, mỗi nhát kiếm đều vặn
mình chém tới, kình lực mạnh như núi đổ. Cloud tưởng như bị ấn chặt xuống sàn,
2 cổ tay tê rần vì chống đỡ.

Keng… keng… keng…
2 thanh kiếm rung lên bần bật bắn ra tia lửa tung tóe.
- Cloud, ko sao chứ ? – Tifa và Barret như đang chạy lại chỗ bọn họ.
Cloud đưa tay vuốt nhẹ lên viên ngọc xanh lục khảm trên thân kiếm, thanh Buster
bỗng cháy bùng lên dữ dội, hơi nóng tỏa ra mường tượng có thể nung chảy sắt
thép, chém xả tới Reno. Y khựng lại giây lát, bắt ngờ tiện tay cắm phập thanh
kiếm vào trụ thép. Kiếm của y đâm vào sắt thép như đâm vào sáp, tuyệt không
vang lên 1 tiếng động. Reno nhảy lên đạp vào thân kiếm, toàn thân bắn ngược ra
sau.

Mẹ kiếp, Reno ! – Cloud gào lên nhảy vội đến khi thấy y đang lao về phía Tifa.
Reno cặp mắt lạnh lẽo nhìn Tifa không chút biểu cảm, 5 ngón tay cong lại xỉa
tới trước mặt nàng. Cô gái phản ứng cực nhanh, lách người nhảy sang 1 phía, đạp
mạnh vào lan can lấy đà lao ngược trở lại. Reno nghe tiếng gió liếc mắt nhìn,
đã thấy vô số mũi giày thép đá tới, cơ hồ không muốn để cho y 1 con đường né
tránh. Chân y còn chưa chạm đất, muốn lấy lại đà cũng đã quá muộn. Phía sau còn
nghe tiếng bước chân nặng nề của Barret đang chạy đến.

Giỏi lắm cô gái ! – trong tình huống như vậy, Reno nào ngờ chỉ cười gằn 1
tiếng.
Y chẳng buồn nhìn, vung đại tay lên liền nắm được cổ chân Tifa. Thuận đà kéo 1
cái, quẳng bừa cô gái về phía Barret, trong khi bản thân lợi dụng dư lực, trượt
ngược trên sàn tháp ngay dưới bước chân Cloud đang nhảy tới.
Khi Barret đỡ Tifa đứng xuống, y cũng đứng lên phủi bụi trên chiếc áo vét xám
xịt, nhìn họ cười gắn.

Mày muốn gì Reno ?
Cloud nhìn y khó chịu, thanh kiếm đã thôi bốc cháy chĩa thẳng vào mặt Reno.

Nhiệm vụ thôi, Cloud. Đừng trách tao nhé !
Y nói câu đó, giọng có vẻ mệt mỏi kì lạ. Uể oải với tay rút thanh kiếm cắm trên
tường, chẳng buồn nhìn Cloud, y chỉ ra phía sau lưng bọn họ.
Bọn Cloud nhìn theo tay y, không ngờ lại có 1 bóng người đang đứng đó.
Người này đứng phía sau Barret 1 đoạn, im lìm mày mò gì đó trên mấy cái gờ nhô
ra từ thân trụ sắt chính. Toàn thân như hòa làm 1 với cây cột, với sắt thép
xung quanh, không có lấy 1 điểm sự sống để người khác có thể phát giác ra sự
hiện diện của gã. Thân hình gã to lớn đổ dài cái bóng xuống sàn. Đôi khi người
ta còn lầm tưởng cái bóng ấy còn sinh động hơn chính bản thân gã.
Không cần nhìn, Cloud cũng đoán ra gã sát thủ im lặng này của Turks :

Rude.
Xong rồi, Reno. Nhiệm vụ hoàn tất. – Rude đẩy cao lại gọng kính đen, trả lời
bằng cái giọng khàn khàn cố hữu của gã.
Tifa bỗng thảng thốt :

Cloud, quả bom...!
Reno nhìn bọn họ, lạnh nhạt nói :

Quá muộn rồi, bọn tao vừa mới kích hoạt. Muốn tháo nó, giết tao trước đi.


end of chapter 12

o0Sting0o
o0Sting0o
Đại ác ma
Đại ác ma

Tổng số bài gửi : 1120
Tuổi : 32
Đến từ : Đâu ?
Ngày tham gia : 26/05/2008

https://crazygroup.forumakers.com/

Về Đầu Trang Go down

Final Fantasy 7 - by Litamhoang - Page 2 Empty Re: Final Fantasy 7 - by Litamhoang

Bài gửi by o0Sting0o Fri Jul 25, 2008 5:11 pm

Chapter
13 : The day Sector
7 dies (continue)


Kiếm của Reno làm
từ thép tinh luyện, sống dày lưỡi mỏng, lại được rèn theo công nghệ mới của
Shinra. Từ chuôi đến mũi dài 102cm, bản kiếm chỗ rộng nhất 2.9cm, góc cong 10
độ, khối lượng 5.1 kg, nặng và sắc bén hơn hẳn loại thép thông thường. Kiếm
không quá dài và bản hẹp, hết sức linh động khi xuất chiêu hay thu về phòng
thủ. Góc cong và độ dài hợp lí nên tối ưu ngay cả khi đâm hay chém. Trọng lượng
khá lớn lại giúp gia tăng kình lực.



Tuy nhiên, điểm
đáng sợ nhất vẫn là kẻ dùng nó. Reno dụng kiếm, không những tốc độ cực nhanh mà
kình lực cũng trầm trọng khiếp người. 1 chiêu phát ra không chừa lại chút dư
lực, kẻ phải lo phòng thủ là đối phương chứ không phải y. Reno tuyệt đối có
niềm tin, 1 khi có thanh kiếm trong tay, không có chuyện gì là đáng sợ đối với
y…



Thanh Buster dài
152.5cm, bản kiếm 30cm, khối lượng 51kg, cũng có thể sánh với loại trảm mã đao
thời xưa, tuyệt nhiên không phải thứ vũ khí cận chiến. Quá nặng nề, vướng víu
và thô kệch, đó là yếu điểm lớn nhất của nó.



Cloud từng nghe kể
có 1 kẻ trong quân đội cũng đã dùng 1 thanh kiếm như của hắn. 1 khi kiếm vung
lên, gã chỉ biết tiến chứ không có lùi. Thế công mạnh như vũ bão, tuyệt không
cần đến phòng thủ, cách đánh gần như liều mạng chẳng khác gì Reno. Bởi căn bản
không 1 ai có thể lại gần gã quá 3 bước…



Cloud lại không
phải là kẻ đó.






-
Xoảng… xoảng… xoảng… xoảng… xoảng… xoảng… xoảng… xoảng… xoảng… xoảng…



Tiếng sắt thép va
đập nhau tràn khắp đỉnh tháp Sector 7, âm vang liên tục vọng lại bên dưới chiếc
đĩa sắt chống đỡ Midgar, rền rĩ không nguôi trong bóng tối.



Thanh Buster rung
lên chém tới liền 3 nhát, gió nổi lên ào ào, cắt ngang màn kiếm quang sáng lóa
của Reno.



Reno bị hất ngược
ra phía sau, thanh kiếm trong tay rung lên bần bật. Càng lên cao gió càng lạnh,
nhưng lưng áo y giờ ướt đẫm mồ hôi.



-
Mẹ kiếp, mày mạnh lên nhiều đấy Cloud !



Cloud mím môi
không nói, 2 tay nắm chặt thanh Buster lao tới, kéo rê 1 đường dài từ mặt sàn
thép chém ngược lên, cuốn theo vô số tia lửa đỏ bắn ra tung tóe. Reno nghiến
răng vung kiếm gạt phắt ra, chưa kịp định thần đã thấy Cloud từ trong đám tàn
lửa cả người cả kiếm đâm thẳng tới. Y vội bật ngửa người ra sau, vừa kịp né
nhát kiếm. Toàn thân y bỗng co lại như con tôm, bất ngờ bung thẳng ra đạp Cloud
bắn ngược lên không. Nhân lúc đối phương còn đang mất đà, thân hình y đã như 1
ngọn pháo thăng thiên lao vọt theo.



Cloud hít dài 1
hơi, 2 tay siết chặt như muốn bóp nát chuôi kiếm. Cơ bắp toàn thân hắn căng ra,
cong mình như cánh cung. Thanh Buster xé gió chém mạnh xuống, 1 kiếm như sấm
sét…



-
Kkeeeennggg……..!!!






Phía bên này, Rude
mặt không có chút biểu hiện, dùng 1 tay trái chặn đứng đầu quyền của Barret,
chân phản co lên đỡ 1 cước của Tifa, tay phải vẫn không thôi, 5 ngón khép lại
lựa thế chém vào cổ họng nàng. Tifa liền co chân đạp lên chân gã, nhảy vọt lên
không, gót giày bổ mạnh xuống. Barret trợn mắt, 2 cánh tay vung lên loang
loáng, nắm đấm lao đến tới tấp.



-
Rầmmm……



Khi gót giày Tifa
đạp lún mặt sàn tháp, nàng mới thấy Rude đã ở sau lưng Barret từ lúc nào, vung
chân đá thẳng vào sau gáy gã. Tifa vội lao tới, tay mặt ấn chân gã xuống, quyền
trái đấm thẳng vào mặt. Barret cũng liền vặn mình, khẩu súng bên tay trái quét
mạnh tới mang tai gã.



Rude ngửa mình ra
sau né nắm tay thép của Barret, tay phải gã đột nhiên như con rắn, trườn dọc
theo cánh tay Tifa, 5 ngón tay xộc thẳng tới nắm chặt yết hầu nàng.



-
Thằng khốn !!!



Barret nổi giận
gầm lên, 2 cánh tay to lớn đồng loạt phóng tới, quét gió ù ù. Rude đang khóa
chặt Tifa, vốn không thể nào né tránh. Gã vội đưa tay trái đẩy liền nắm quyền
của Barret sang bên phải, chân trái co lên đỡ lấy khẩu gatling đang lao tới.



Khẩu gatling tuy
bị chặn lại, họng súng không ngờ đã chỉa thẳng vào mặt gã.



-
Thế đấy, tao sẽ thổi bay cái sọ của mày ! – Barret trợn mắt nhìn Rude, giọng
nói mệt mỏi nhưng đắc thắng, mang theo vẻ tàn bạo đáng sợ.






2 mắt của Reno vốn
màu nâu, giờ đã đỏ ngầu vì tức giận. Y đạp mạnh vào thành lan can lấy đà. Cả 1
khoảng lan can méo mó bị đá bay ra ngoài khoảng không, Reno lại như 1 viên đạn
lao thẳng tới. Trường kiếm điên loạn đan nên 1 tấm lưới bạc trắng vây lấy
Cloud, hơi lạnh buốt như băng nhuốm đầy kiếm khí.



Cloud dựa lưng vào
cột trụ mà chống đỡ, thân cột đã chằng chịt hàng trăm vết chém nông sâu, cao
thấp. Hắn cảm nhận thấy hơi lạnh từ mũi kiếm của Reno đang ngấm dần vào từng
khớp xương mình, tê cóng.



Cloud nhắm mắt hít
sâu 1 hơi, toàn thân bỗng sáng rực lên như bó đuốc. Viên ngọc xanh trên kiếm
cũng lóe sáng lấp lánh.



-
Aaaarrrraaa…..!!



Thanh Buster cháy
lên hừng hực, ầm ầm phóng ra. Dọc ngang, trên dưới, 1 chiêu 6 thức, liên hoàn
chém tới, cuộn theo khói lửa mù mịt. Reno chỉ thấy trước mặt mình trùng điệp
bóng thép, mờ trong lửa đỏ. Kiếm này chưa dứt kiếm sau đã lại tới, đan xen lồng
vào nhau, tạo nên vô số ô vuông, vạch chéo, phong tỏa mọi đường lui của y.
o0Sting0o
o0Sting0o
Đại ác ma
Đại ác ma

Tổng số bài gửi : 1120
Tuổi : 32
Đến từ : Đâu ?
Ngày tham gia : 26/05/2008

https://crazygroup.forumakers.com/

Về Đầu Trang Go down

Final Fantasy 7 - by Litamhoang - Page 2 Empty Re: Final Fantasy 7 - by Litamhoang

Bài gửi by o0Sting0o Fri Jul 25, 2008 5:11 pm

Reno 2 tay nắm
chặt kiếm vạch vội 3 đường sáng cắt nhau, miễn cưỡng đỡ lấy kiếm của đối
phương, mở lấy 1 con đường máu, thoái lui liền 5 bước.



Phía sau cặp kính
đen, không ai biết Rude đang nghĩ gì. Gã chỉ lạnh nhạt nói với Barret :



-
Thử xem sao !



Tới lúc này Barret
mới nhận ra mũi chân gã đang đạp lên chốt đạn trên khẩu gatling của mình. Đạn
từ bên trong đã rơi cả ra từ lúc nào.



- Xoảngggggg…..


Reno cả người cả
kiếm bị hất văng ra. Tới khi y đứng xuống được, thanh kiếm trên tay phải không
ngờ lại rơi xuống cắm phập trên mặt sàn, trên thân kiếm không ngờ đã xuất hiện
những vết nứt nhỏ xíu chằng chịt, bủa ra khắp nơi như mạng nhện. Máu đang rỉ ra
từ các kẽ ngón tay. 2 tay áo và trước ngực y đều cháy xém, còn bị kiếm rạch nát
mấy đường.



Rude quay qua nhìn
y, không ngờ lại nói 1 câu :



-
Tới lúc rồi Reno.



Reno nghiến răng
căm hận, tay trái rút lấy thanh kiếm trên sàn, trỏ vào Cloud hằn học nói :



-
Hi vọng còn gặp lại mày !



Gió bất ngờ nổi
lên từ bên dưới. 1 chiếc trực thăng bất ngờ bay lên ngang tầm chỗ họ đang đứng.
Càng không ngờ lại đúng ngay lúc Reno và Rude bung người ra bên ngoài lan can.



Tseng đã tới.


Gương mặt không
chút biểu hiện, cặp mắt hờ hững chỉ thoáng chốc lóe lên khi nhìn thấy Cloud. Kẻ
này vẫn còn sống cho tới bây giờ, thực sự là ngoài dự liệu của y.



Khẽ nhíu mày,
Tseng bất ngờ lên tiếng:



- Còn 30 giây nữa,
bay đi thôi.



Cloud lặng đờ
người khi nhìn thấy chiếc trực thăng.



Không, không phải
Tseng là kẻ khiến hắn như vậy. Là kẻ ngồi bên cạnh Tseng.



Cô gái áo hồng, 2
cánh tay còn bị trói chặt phía sau. Vẫn còn cố nhoài ra bên ngoài khung cửa, cố
thét lên trong tiếng gió ù ù :



-
Đừng lo, Tifa. Tôi đã sắp xếp cả rồi.



-
Đừng…lo…



Làm sao có thể
không lo ?



Khi cô gái ấy còn
nằm trong tay của Tseng, dù cho cả thế giới có thể không lo, Cloud lại bất quá
không thể.



Tới khi hắn định
nhào người ra ngoài khoảng không, chiếc trực thăng đã nhanh chóng bay ra ngoài
tầm với, bay vút vào đêm đen.



Đêm đen của Midgar
phía bên dưới này, đêm đen vĩnh cửu.



Chỉ còn lại, là
ánh mắt của Aeris. Ánh mắt nhìn Cloud, không chứa nét buồn thê thảm, mà là nụ
cười bừng lên trong đó. Là sự tin tưởng, tin tưởng vào hắn.



Cho nên, Cloud chỉ
còn cách bình tĩnh lại.



Bình tĩnh để đối
phó với hoàn cảnh trước mắt bọn họ.



-
Còn 20 giây nữa.



Giọng Tifa thốt
lên kinh hoàng. Cô gái đứng bên màn hình điều khiển nơi trụ tháp, tìm mọi cách
để dừng bộ đếm đang không ngừng chạy ngược. Khi Cloud tới bên cạnh nàng, hắn đã
biết cố gắng đó là vô vọng.



Không còn đủ thời
gian để chạy xuống dưới, dù cho cả Tifa và Barret cùng căng mắt với hàng trăm
phím bấm bên dưới màn hình, bọn họ đều biết mình đã không thể ngăn được vụ nổ.
Chỉ là 1 chút hi vọng mong manh để người ta bám lấy trước sự tuyệt vọng cuối
cùng. Nếu không còn chút hi vọng ấy, e rằng đã phát điên lên mất.



20 giây, Cloud
không vội vàng làm những việc mà hắn biết là không thể.



Hắn quan sát.


-
15 giây.



Quan sát, bình
tĩnh mà quan sát.



-
10 giây - Barret gầm lên bất lực.



-
9



-
Nghe đây – Cloud đột ngột túm vai 2 người bọn họ kéo lại, cũng là kéo họ ra
khỏi hố sâu tuyệt vọng – ngay khi tôi cùng sợi dây rơi xuống, 2 người mau chóng
túm chặt lấy và cùng nhảy ra. Đó là đường sống cuối cùng.



Đường sống cuối
cùng.



Cả Tifa lẫn Barret
còn chưa kịp hiểu gì, Cloud đã rùn mình nhảy vọt lên cây trụ chính của tháp.
Ngay khi vừa hết đà, hắn liền đạp mạnh vào đó, thân hình lại bắn lên trên thêm
1 quãng…



Ngọn tháp ngay
giữa trung tâm Sector 7 cao ngất, chỉ còn 1 khoảng nữa là gần như chạm được vào
đáy của tấm thép lớn phân đôi thành phố này. Bên dưới tấm thép khổng lồ đó,
ngổn ngang những xà, rầm trụ thép đâm chéo vào nhau, những đường xe lửa uốn
quanh vài cây trụ chính, lấp lóe những đèn pha soi đường đó đây, và dĩ nhiên,
có cả hàng trăm hàng ngàn đường dây rợ các loại. Đường cáp điện, điện thoại,
truyền hình, dây mạng thông tin… Midgar xây dựng đã lâu, qua nhiều lần sửa
chữa, tái kiến trúc, số đường dây cũ mới chồng chéo, lẫn lộn ngày càng nhiều,
như trăm ngàn dây leo quấn trên gốc đại thụ, vốn không ai có thể phân định
được. Có khi chúng bó chặt với nhau thành từng bó lớn 10 người ôm còn không
xuể, có khi lại kéo dài lòng thòng xuống phía dưới 1 đoạn dài.



Cloud nói chính là
1 trong những sợi dây như vậy.



Thanh Buster xả
mạnh 1 nhát, đường dây cáp to bằng cổ tay người đứt ngay giữa. Cloud tay phải
giắt kiếm ra sau lưng, vươn người nắm lấy đoạn dây cách chỗ bị cắt đứt 1 quãng,
lấy sức nặng toàn thân giật mạnh 1 cái, cả đường dây bị bứt ra khỏi điểm gá gần
đó - vốn đang gắn chặt nó vào 1 thanh xà ngang, rơi xuống ngang qua ngay phía
đỉnh ngọn tháp.



-
Barret – hắn thét lên



Đồng hồ trên màn
hình lúc này đang dừng ở giây thứ 2.



Cả người Cloud ôm
cứng lấy dây cáp, lao xuống vù vù, tưởng như sắp vượt qua cả ngọn tháp, bất ngờ
dừng ngay lại.



1 cánh tay rắn
chắc đã nắm lấy sợi dây.
o0Sting0o
o0Sting0o
Đại ác ma
Đại ác ma

Tổng số bài gửi : 1120
Tuổi : 32
Đến từ : Đâu ?
Ngày tham gia : 26/05/2008

https://crazygroup.forumakers.com/

Về Đầu Trang Go down

Final Fantasy 7 - by Litamhoang - Page 2 Empty Re: Final Fantasy 7 - by Litamhoang

Bài gửi by o0Sting0o Fri Jul 25, 2008 5:12 pm

1 giây.


Là Barret. Gã đàn
ông to lớn này 1 tay ôm ghì lấy Tifa, 1 nắm chặt sợi dây, không ngờ lại kịp
quấn thêm 1 vòng nữa quanh bụng. Ngẩng đầu nhìn thấy Cloud đang ở ngay trên gã
1 tẹo. Barret nói vội:



-
Mau, nhảy…



3 người ôm lây sợi
dây thành 1 cục, đồng loạt lấy hết sức nhảy vọt ra khỏi lan can trên đỉnh tháp.



0.


-
Ầmmmm…



Khối thuốc nổ
khổng lồ đặt dưới chân tháp đột ngột phát nổ. Tòa tháp rung lên bần bật trong
cơn địa chấn kinh hoàng, lửa đỏ hừng hực xộc thẳng lên cao, kích nổ đồng loạt
lượng thuốc nổ phía trên. Cả ngọn tháp của Sector 7 nổ bùng lên như 1 quả pháo
khổng lồ.



-
Ầmmm…ầmm…!!!



Không khí giãn nở
đột ngột, như nước lũ ào lên phá vỡ đê, sức ép bất ngờ lan rộng ra bốn phía,
dội thẳng vào màng nhĩ người ta, bắn tung vạn vật ra khắp nơi, cuốn theo làn
hơi lửa cả ngàn độ muốn nung chảy cả sắt thép, như 1 con rồng lửa vĩ đại cuồng
nộ nuốt chửng vạn vật.



Nuốt chửng cả Sector
7.
o0Sting0o
o0Sting0o
Đại ác ma
Đại ác ma

Tổng số bài gửi : 1120
Tuổi : 32
Đến từ : Đâu ?
Ngày tham gia : 26/05/2008

https://crazygroup.forumakers.com/

Về Đầu Trang Go down

Final Fantasy 7 - by Litamhoang - Page 2 Empty Re: Final Fantasy 7 - by Litamhoang

Bài gửi by o0Sting0o Fri Jul 25, 2008 5:13 pm

FF7 - Chapter XiV : Can't think out, can't escape!
Người ta sợ dã thú bởi dã thú khi bị thương thường trở nên cuồng nộ. Cái sức
mạnh bộc phát khi máu tươi chảy ra, khi phẫn nộ dâng tràn mí mắt, thứ sức mạnh
mà con người vĩnh viễn không đạt tới được, vốn là quà tặng trời đất dành cho
chúng. Quà tặng độc nhất.

Người ta ít ai lại ngờ rằng dã thú cũng bi thương. Không những bi thương, còn
là thống khổ. Nỗi đau khi mất đi những thứ tựa như cốt nhục của mình, còn hơn
cả cốt nhục của mình. Đối với dã thú mà nói, bi thương tuyệt không phải là 1
món quà, lại giống như 1 hình phạt. Dã thú vốn chỉ cần sức mạnh để sinh tồn, để
chống lại loài người, tại sao lại phải có cả bi thương.

Bởi thông thường bị cái vẻ ngoài hoang dại mạnh mẽ che dấu, nên khi nó bộc phát,
sự bi thương của dã thú thường thảm hại hơn con người nhiều, nhiều lắm. Cũng
như khi sói mẹ thấy con mình gục gã dưới mũi tên của người thợ săn, thấy cái
thân hình bé nhỏ quen thuộc run rẩy lần cuối trong nỗ lực níu kéo sự sống, và
còn ngửi thấy được lẫn trong mùi máu ngọt ngào của sói con cả mùi hơi thở lạnh
lẽo của thần chết đang hút lấy chút hơi ấm, chút sức sống cuối cùng từ con sói
bé nhỏ ấy; lập tức điên cuồng lao tới cắn xé, bất chấp dây cung đã lại căng
lên, bất chấp bầy chó săn khát máu, bất chấp cả những mũi tên và máu đỏ trên
mình, đốt cháy nốt đoạn sinh mạng còn lại của mình trong tuyệt vọng.

Bi thương tới cuồng dại…


Lúc này dã thú đang khóc, đang cuồng loạn gào thét trong đống đổ nát còn bốc
cháy hừng hực lửa đỏ.

- Biggggggggs… Wedgeeeee… Jessieeeeee…

- Marlennnnnneeeeeeeeeeeee…….!!!

- Khốn kiếp Shinraaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……………

Những cái tên gầm lên át cả tiếng đạn gã đang nã xối xả khắp nơi, như xé nát
cuống họng gã mà bay ra, rồi tản mát đâu đó trong bóng tối xa xa của Midgar
dưới này.

Barret gục dưới cánh cổng cuối cùng sót lại của Sector 7, lúc nãy đã bị sức
nóng nấu chảy gần 1 nửa, vô vọng đấm lên nó, dùng nắm tay duy nhất của gã mà
đấm, đấm mãi cho tới khi nhầy nhụa máu thịt còn chưa thôi, sao lại không thấy
đau chút nào ?


Gã đàn ông giống như dã thú rốt cuộc đã gục xuống như thế, khóc rống lên không
thôi.

- AAAAAAAAAAAAaaaaa…..!!!


Tifa từ lúc nào đã nhào tới ôm lấy tay gã, tiếng khóc không kìm nén đã òa lên
từ lâu lắm rồi. Đôi bờ vai của cô gái ấy bây giờ cũng nhỏ nhắn và yếu đuối như
bao thiếu nữ khác, và rung lên bần bật như thân cây bé nhỏ cô độc trong cơn bảo
lớn. Và nước mắt trào ra như khơi từ mạch nguồn vô tận. Nắm tay đầy đất cát và
sắt vụn cứ dụi mãi, dũi mãi mà nước mắt vẫn không thấy ngừng, cuối cùng chà sát
vào mắt, vào mặt, còn cuốn ra theo cả máu.


Nhân loại, đứa con hư hỏng của Thượng Đế, vốn được ban cho không chỉ 1 món quà.
Trong số đó là sự bất tỉnh khi đau đớn cùng cực, sự bất tỉnh khiến cho não bộ,
thần kinh không phải chịu đựng quá tải, là 1 cách tự vệ bản năng cuối cùng của
loài người. Đau thương này vượt quá sức chịu đựng của nàng, chỉ mong được ngất
đi không cảm thấy gì nữa, dù chết luôn cũng không phải chuyện tồi tệ gì.

Tại sao vẫn còn tỉnh táo thế này ?

Đau ở mặt, đau ở mắt, đau nơi chân tay, đau như cắt thịt ở trong lòng, tại sao
vẫn thấy rõ mồn một ?

- Ahuhuhuuu…………!!!!


Bọn họ lúc này đang ở cái sân chơi cũ bên ngoài Sector 7, ngay gần lối vào Wall
Market. Vụ nổ lớn dường như đã xô đổ mọi thứ nơi đây, vứt ra lung tung như 1
đứa trẻ hờn dỗi quăng ném đồ chơi của mình khắp chốn.


Cloud đứng nhìn cảnh ấy, nhìn thấy sự đau đớn của con người và dã thú, đau đớn
không kìm nén, đau đớn không che đấu, đơn thuần là đau đớn và nước mắt, tuyệt
vọng rồi gào thét. Không phải là thứ đau đớn trong văn người ta hay tả, cái đau
mà mặt ngoài vẫn vờ như vô cảm, toàn thân hụt hẫng cứng đờ như xác chết, cái
đau giày xé nội tâm nhưng bên ngoài vẫn cố tỏ ra bình thường… Đây là cách thức
bộc lộ căn bản nhất của loài người, là nỗi đau trực tiếp như khi bị cắt từng miếng
thịt, cắt ngay những nơi thần kinh nhạy cảm nhất, cái đau xộc thẳng lên não còn
đầu óc vẫn tỉnh táo như thường, để người ta tiếp tục bị hành hạ không thôi…


Hắn nhớ mình cũng đã từng như thế, khi lửa đỏ đốt sạch cả ngôi làng mà người mẹ
vẫn kẹt trong đó, cháy rụi cùng tất cả, và sống mãi cùng sự thù hận trong lòng
hắn…


Chuyện cũ, chuyện mới, người mẹ, đứa con, những người bạn lạ lùng mới quen, lửa
đỏ và tiếng khóc, nước mắt và máu của cô gái ấy … nỗi đau từ lâu không còn nhớ,
bất chợt ùa về như 1 lời nguyền xưa cũ, dâng trào lệ nóng trong đôi mắt hắn…
Dường như hắn sắp khóc !


Hắn đích thực sắp khóc.


Cloud lau vội cặp mắt mình
rồi bước tới.

- Hey, Barret - bằng cách nào đó, hắn đã lấy lại được giọng nói như lúc bình
thường.

Barret còn như không nghe thấy.

- Barrett…

Barret vẫn không trả lời

- Barret… Barret… !

- … !

- Mẹ kiếp, Barret !

- Bốppp ! - Cloud không còn bình tĩnh nữa, bất ngờ đấm mạnh 1 quyền.

Barret quay lại nhìn hắn, gượng mặt đầy máu lấm lem đất cát.

- Mẹ kiếp bình tĩnh chút coi, Barret – Cloud nắm lấy cổ áo vừa xốc gã dậy vừa
nói – nghĩ coi bây giờ phải làm gì ?

- Phải – Tifa bất ngờ đứng vụt dậy, lau nhanh gương mặt bẩn thỉu nói – chúng ta
còn có nhiều việc phải làm.

Barret quay ra nhìn nàng, ngơ ngẩn như còn không hiểu. Cloud cũng nhìn, chợt
cảm thấy hài lòng trước sự cứng cỏi của cô bạn gái ấy. Câu nói sau của Tifa còn
khiến Barret hài lòng hơn hắn nhiều. Không những là hài lòng, còn là sự hi
vọng, còn như cái phao ném xuống cho gã ngay khi chân tay đã rã rời trong đại
dương bao la vô tận. Nàng nói:

- Chúng ta quả thực còn phải làm rất nhiều việc. Khi ở trên trực thăng, Aeris
đã nói cô ấy đã thu xếp xong mọi việc. Việc tôi nhờ cô ấy trước khi lên tháp là
hãy mau chóng tới Seventh Heaven, báo tin cho mọi người ở đó và đem Marlene
khỏi Sector 7. Cô ấy đã nói sẽ mang Marlene tới nhà cô ấy…



o0Sting0o
o0Sting0o
Đại ác ma
Đại ác ma

Tổng số bài gửi : 1120
Tuổi : 32
Đến từ : Đâu ?
Ngày tham gia : 26/05/2008

https://crazygroup.forumakers.com/

Về Đầu Trang Go down

Final Fantasy 7 - by Litamhoang - Page 2 Empty Re: Final Fantasy 7 - by Litamhoang

Bài gửi by o0Sting0o Fri Jul 25, 2008 5:14 pm

Marlene còn sống. Với Barret, như thế đã quá đủ cho 1 điều kì diệu. Đợi
cho đến lúc gã đứng lên, trong mắt đã không còn ánh lệ. Gã lại trở lại là
Barret Wallace, thủ lãnh của Avalanche.

- Shinra hi sinh cả 1 Sector 7 chỉ để tiêu diệt Avalanche. Marlene còn sống,
chúng ta còn sống, chúng ta vẫn chưa thua. Xin mọi người đừng bao giờ quên
Biggs, Wedge và cả Jessie nữa. Chỉ cần ta không quên họ, Avalanche coi như vẫn
chưa mất đi người nào.


Cloud lại nhìn thấy niềm tự tin, sự kiêu hãnh lẫn với hận thù đầy trong mắt gã.
Hắn chỉ nói:

- Tôi đưa anh tới nhà Aeris.




… Cho tới khi họ lên đến con đường ghập ghềnh nối liền Sector 7 và Sector 5,
ánh lửa phía sau vẫn chưa chịu tắt. Mùi của khói lửa, tro tàn và sắt thé nóng
chảy vẫn theo gió lùa tới phía sau họ, ám đầy thân mình mỗi người. Sức ép của
vụ nổ, bất chấp việc đã bị 2 cánh cổng thép khổng lồ của Sector 7 chặn lại phần
nào, không ngờ còn lan được tới tận đoạn xa lộ cũ kĩ này, cố gắng hất tung mọi
vật khỏi cái trật tự hỗn loạn trước đây của chúng, dù chỉ là chút ít. Cư dân
trú ngụ nơi này, dù có là người hay không phải, tất cả đều bị sự xáo trộn ấy
làm cho khó chịu. Bởi thế, thay vì chú ý tới 3 bóng người lặng lẽ đi ngược lại
hướng vụ nổ, ai nấy đều nháo nhào vì sự kiện lớn vừa xảy ra, đều vội vàng chạy
lại phía ấy, nơi hơi nóng và cái mùi khét lẹt đáng ghét đang cuộn tới không
nguôi.


Hắn, cũng im lặng như 2 người còn lại, như đang chìm trong suy tưởng riêng, dẫn
họ đi theo đúng con đường mà đêm rồi Aeris đã dẫn hắn. Cũng trèo xuống những hố
những trũng, cũng vượt qua hàng đống xe ủi cần cẩu sét gỉ, hay chui qua những
đường những lỗ thông nhân tạo… Mường tượng như trước mắt hắn vẫn là cái áo
khoác hồng hồng như thế…


Cloud đang suy nghĩ. Hắn đang nhớ tới lúc còn ở trên đỉnh tháp, gió thét ù ù,
chiếc trực thăng, Tseng, ánh mắt âm trầm đáng sợ. Lúc đó, hắn là người đứng gần
trực thăng nhất, và có lẽ còn 1 chi tiết mà hắn chút nữa đã quên.

Tseng có cầm 1 chiếc bộ đàm, vừa nhìn hắn vừa nói vào đó. Gió thổi thật lớn nên
y phải nói to hơn bình thường chút đỉnh. Khí ấy Cloud có nhìn y, nhìn thấy
miệng y nói, dường như đoán được mấy từ, cũng dường như nghe loáng thoáng được
đôi chút. Có vẻ như là : “ …bắt được… người Ancient… cuối cùng… ”

Câu nói đó chỉ vụt thoáng qua, khi ấy hắn cũng không để tâm lắm, biết bao nhiêu
sự kiện dồn dập, Cloud không ngờ mình còn nhớ ra được. Tất cả chỉ bởi 1 từ: “…
người Ancient… ”. Mặc dù hắn không hiểu ý nghĩa, nhưng quả thực nghe rất quen.
Hắn như đã nghe 1 ai đó nói, vào 1 lần nào đó, đã lâu, lâu lắm rồi:

- “ … trong huyết quản ta chảy là máu của người Ancient. Ta là kẻ kế thừa, kế
thừa cả hành tinh này… ”


- Sephiroth… ? – hắn bất ngờ kêu lên, cái tên đột ngột đến trong đầu cùng với
cơn đau nhói lên như 1 mũi kim chọc thẳng vào não, khiến bản thân Cloud cũng
phải bất ngờ.


Sephiroth, người Ancient, Aeris … Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra ?


Trên đời có những chuyện vĩnh viễn không thể nào suy đoán cho ra được, chuyện
này là 1 trong số đó. Không nghĩ ra được, chỉ còn cách là bỏ đi không nghĩ nữa,
coi như là bỏ cuộc, là trốn tránh nó cũng vậy.

Cũng tương tự như vậy, trên đời lại có những chuyện không thể nào mà bỏ ngang,
cũng không thể nào mà trốn tránh cho được.


Nếu 1 ngày ngươi tới nhà 1 người bạn mới quen, là tới chơi lần đầu, gặp ngay mẹ
của người bạn ấy. Người ta tuy niềm nở tiếp đón ngươi, lại tuyệt không muốn
ngươi giao du với con gái người ta, chỉ 1 lòng sợ ngươi làm tổn thưởng đến đứa
con độc nhất ấy. Ngươi không những không nghe, lại khơi khơi đang đêm mang theo
con gái người ta len lén bỏ đi. Chỉ sau 1 đêm, cô gái ấy bị kẻ khác bắt đi mất,
ngươi vì 1 người bạn khác, tay trắng trở lại gặp người mẹ kia.


Việc ngươi quay trở lại chính là 1 việc không thể trốn tránh, không thể bỏ
ngang. Nếu ngươi phải làm 1 việc như thế, ngươi cảm thấy thế nào ? Câu đầu tiên
khi gặp lại người mẹ, ngươi sẽ nói gì ? Việc này, lại là 1 việc không thể suy
đoán, không thể nào nghĩ cho ra được.


Cloud dĩ nhiên đang làm chuyện như thế. 1 chuyện không thể nào suy nghĩ cho ra,
lại không thể nào trốn tránh hay bỏ cuộc.


Hắn đang tới gặp Elmyra, mẹ của Aeris.



o0Sting0o
o0Sting0o
Đại ác ma
Đại ác ma

Tổng số bài gửi : 1120
Tuổi : 32
Đến từ : Đâu ?
Ngày tham gia : 26/05/2008

https://crazygroup.forumakers.com/

Về Đầu Trang Go down

Final Fantasy 7 - by Litamhoang - Page 2 Empty Re: Final Fantasy 7 - by Litamhoang

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết